LKB – Kim Bảng, ngày 28/11/2024; cô Lê Thị Châm sinh năm 1960 tại làng quê thanh bình Kim Bảng, xã Phú Điền, huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương, mang theo niềm hân hoan và hy vọng của gia đình. Là con gái út trong gia đình đầy tình yêu thương, cô lớn lên trong sự đùm bọc của bố mẹ, sự yêu quý của các anh chị em, với những giá trị truyền thống tốt đẹp thấm sâu từ quê hương. Bố của cô, ông Lê Văn Lệ, là một người lính kiên cường, thường xuyên đi xa để thực hiện nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc. Thiếu vắng sự chăm sóc trực tiếp của cha, cô bé Châm đã sớm bộc lộ sự trưởng thành vượt tuổi. Với tinh thần trách nhiệm và tình yêu thương gia đình, cô không chỉ chăm ngoan học tập mà còn tích cực giúp mẹ gánh vác công việc, chăm sóc các em nhỏ hơn, giúp cha an tâm công tác. Khi ấy, cô Châm đã được người làng Kim Bảng nhắc đến là một cô bé thông minh, hiếu học, và đầy nghị lực sống và cống hiến. Nhưng điều làm mọi người nhớ nhất chính là ánh mắt của cô – đôi mắt ánh lên khát vọng lớn lao, một khát vọng cống hiến hết mình cho quê hương và đất nước. Trong tâm hồn trẻ thơ ấy trong cô đã sớm nảy nở ước mơ xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn không chỉ cho gia đình, mà còn cho cả quê hương và đất nước.
Khát vọng dựng xây tổ quốc
Năm 1975, đất nước hoàn toàn thống nhất nhưng những người trẻ như cô gái Lê Thị Châm hiểu rằng hòa bình chỉ là khởi đầu cho một hành trình mới: vừa tái thiết quê hương, vừa bảo vệ biên cương. Trong những năm tháng đầy thử thách ấy, bảo vệ biên giới phía Bắc trở thành trách nhiệm thiêng liêng đặt nặng lên vai thế hệ trẻ.
Mang trong mình tình yêu quê hương, đất nước cháy bỏng. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, cô thi đỗ vào Trường Thủy Lợi, nuôi khát vọng kiến thiết những công trình phục vụ nhân dân. Khi ra trường, cô Châm tình nguyện lên vùng núi cao Sơn La, đảm nhận công việc tại Phòng Thủy Lợi huyện Mường La, tỉnh Sơn La. Tại đây, cô lao động không ngừng nghỉ để xây dựng các công trình thủy lợi quan trọng, đồng thời tham gia bảo vệ biên giới, thực hiện nhiệm vụ lớn lao của một người con đất Việt. Trong công việc, cô Lê Thị Châm không chỉ là một kỹ sư giỏi mà còn là ngọn lửa nhiệt huyết, là người truyền cảm hứng và tinh thần phấn đấu cho những đồng chí, đồng đội. Trong từng hành động, cô luôn toát lên tình yêu đất nước, sự kiên định và tinh thần quên mình vì lợi ích chung.
Trong hành trình ấy, trái tim cô cũng chất chứa một tình yêu đẹp, một người yêu là chàng trai khôi ngô tuấn tú ở làng bên*, Làng Quao (nay là làng Lâm Xuyên, xã An Phú) người đã đồng hành cùng cô chia sẻ tình cảm, tình yêu, và lý tưởng dựng xây quê hương, đất nước. Họ cùng nhao hứa hẹn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ với đất nước, sẽ cùng nhau xây dựng tổ ấm, xây dựng quê hương Làng Kim Bảng tươi đẹp. Và tình yêu ấy giản dị nhưng sâu sắc ấy là động lực lớn lao để cả hai vượt qua những khó khăn nơi tuyến đầu. Thực sự, khi Tổ quốc cần, chị Châm và người yêu khi ấy đã không ngần ngại gác lại tình riêng. “Em sẽ trở về,” cô nói với anh, ánh mắt tràn đầy niềm tin trong những buổi hẹn hò tâm sự vào những thời khắc xúc cảm mến thương bên bờ khúc sông quê và Giếng Làng yêu dấu. Mang trong mình dòng máu truyền thống cách mạng của gia đình, cô đã tình nguyện lên tuyến đầu, nhận nhiệm vụ tại vùng biên giới phía Bắc, nơi kẻ thù đang từng ngày, từng giờ nhăm nhe từng tấc đất quê hương. Với cô và người yêu lúc đó và cả sau này, hạnh phúc không phải là điều nhận được, mà là sự cống hiến, là nhìn thấy đồng bào có cuộc sống tốt đẹp hơn, là bảo vệ biên cương vì bình yên hạnh phúc của người thân yêu thương.
Dòng lưu bút của người thân trong gia đình nhớ lại những câu chuyện thấm đẫm tình cảm của Liệt sĩ Lê Thị Châm
Ngọn lửa định mệnh và sự hy sinh cao cả
Ngày 11/8/1984, tại một công trình thủy lợi lớn ở Mường La, Sơn La, tai họa bất ngờ ập đến, phá tan sự bình yên của những người lao động ngày đêm cống hiến vì đất nước. Một vụ hỏa hoạn dữ dội bùng phát tại khu vực lưu trữ tài liệu quan trọng của dự án – nơi chứa đựng công sức, trí tuệ và niềm hy vọng của cả tập thể. Nhưng vụ cháy ấy không chỉ đơn thuần là một tai nạn. Trong bối cảnh đất nước khi đó, kẻ thù thường xuyên tìm mọi âm mưu và thủ đoạn để phá hoại sự phát triển của đất nước, vụ cháy này mang dấu vết của sự phá hoại có chủ đích, nhắm vào những tài liệu quan trọng có tính bảo mật quốc gia, liên quan trực tiếp đến công trình thuỷ lợi – một mắt xích quan trọng trong chiến lược phát triển kinh tế và an ninh quốc gia.
Ngọn lửa bùng lên như con thú dữ, đe dọa thiêu rụi mọi thứ. Công sức của bao ngày tháng lao động, những giấc mơ đang dần trở thành hiện thực, tất cả có nguy cơ biến thành tro bụi. Trước tình thế ấy, trong lúc mọi người còn đang bàng hoàng, một bóng dáng nhỏ bé nhưng tràn đầy khí phách đã lao mình vào biển lửa. Cô Lê Thị Châm, cô gái trẻ với trái tim dũng cảm và tình yêu đất nước mãnh liệt, đã hành động không chút do dự.
Đối với cô, ngọn lửa không chỉ là hiểm nguy, mà còn là một thử thách đối với lòng yêu nước, trách nhiệm và tinh thần quên mình. Lần lao vào đầu tiên, giữa khói đen mịt mù và sức nóng hừng hực, cô đã kịp cứu được một phần tài liệu quan trọng. Nhưng ngọn lửa hung hãn không buông tha. Một thanh gỗ rực lửa đổ xuống, khiến cô bị thương nặng, mất đi một cánh tay.
Dù đau đớn tột cùng, cơ thể kiệt quệ, nhưng ánh mắt cô vẫn cháy bỏng niềm tin và ý chí. Với lòng can đảm phi thường, cô lại tiếp tục lao vào biển lửa lần thứ hai, quyết tâm bảo vệ những gì còn lại – không chỉ cho đồng đội mà cho cả Tổ quốc.
Lần này, ngọn lửa đã cuốn cô đi mãi mãi. Ngày hôm đó, cô Lê Thị Châm đã ngã xuống giữa ánh sáng rực lửa, mang theo tuổi trẻ, những giấc mơ còn dang dở, và cả trái tim tràn đầy tình yêu quê hương. Nhưng chính trong khoảnh khắc ấy, cô đã trở thành biểu tượng bất tử của lòng dũng cảm, của sự hy sinh không toan tính vì nước vì dân.
Sự hy sinh của cô không chỉ cứu được những trang tài liệu quý giá, mà còn góp sức bảo vệ niềm hy vọng và tương lai của cả một dân tộc. Trong bối cảnh đất nước còn nhiều khó khăn, phải chịu nhiều thử thách, khi kẻ thù luôn rình rập để phá hoại, hành động của cô không chỉ là một nhiệm vụ mà còn là một minh chứng sáng ngời về tinh thần cách mạng và lòng yêu nước cao cả.
Niềm tự hào bất diệt của quê hương
Sự ra đi của cô Lê Thị Châm là nỗi đau không thể nguôi ngoai, nhưng đồng thời cũng là niềm tự hào bất diệt của gia đình, quê hương và cả dân tộc. Ngay sau biến cố đau thương ấy, cô được Đảng và Nhà nước phong tặng danh hiệu Liệt sĩ, để ghi nhận và tri ân tấm gương hy sinh anh dũng của một người con gái Việt Nam kiên cường. Năm 1991, để thỏa lòng người đi, người ở, di hài của cô được đưa về an nghỉ tại Nghĩa trang Liệt sĩ xã Phú Điền (nay là xã An Phú), trong vòng tay yêu thương của mọi người dân đất mẹ quê hương.
Ngày nay, khi nhắc đến cô Lê Thị Châm, người ta không chỉ nhớ đến một cô gái nhỏ bé với dáng vẻ mảnh mai mà còn là hiện thân của lòng dũng cảm và ý chí sắt đá. Cô đã sống một cuộc đời ngắn ngủi nhưng rực rỡ, hy sinh tất cả từ tuổi trẻ, ước mơ, hạnh phúc, tình yêu đến cả mạng sống chỉ để bảo vệ tương lai của đồng đội, của đồng bào, của quê hương và Tổ quốc.
Tên của cô là niềm tự hào, là ánh sáng dẫn lối cho thế hệ sau. Sự hy sinh của cô là ngọn lửa vĩnh cửu, soi sáng cho những ai đang bước tiếp trên con đường cống hiến cho quê hương Kim Bảng, Phú Điền, Nam Sách của đất nước Việt Nam anh hùng. Hình ảnh của cô dù đã hòa vào đất mẹ nhưng sẽ mãi là ngọn đuốc thắp lên lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm, và khát vọng sống vì cộng đồng.
Với quê hương, cô Lê Thị Châm không chỉ là một cái tên, mà là một biểu tượng, một tấm gương sáng chói trong tấm lòng người dân Làng Kim Bảng. Ngày nay, các thế hệ con cháu tưởng nhớ tới cô cũng là lời nhắc nhở về lòng dũng cảm và sức mạnh nội tại phi thường của con người Việt Nam, là niềm tin rằng hy sinh không bao giờ là vô nghĩa, và lòng yêu nước sẽ mãi là giá trị thiêng liêng trường tồn cùng thời gian.
Bông hoa trắng bên mộ của Liệt sĩ Lê Thị Châm tại Nghĩa trang Liệt sĩ xã Phú Điền là biểu tượng của tinh thần thanh cao, hết lòng vì quê hương và đất nước, là biểu tượng sáng ngời cho thế hệ trẻ tiếp bước phụng sự Tổ quốc, phục vụ Nhân dân
Di sản tinh thần trường tồn mãi mãi
Câu chuyện về Liệt sĩ Lê Thị Châm không chỉ là một lát cắt trong dòng chảy lịch sử mà còn là ngọn lửa truyền cảm hứng bất diệt cho tất cả chúng ta. Sự hy sinh của cô là lời nhắc nhở sâu sắc rằng hạnh phúc không nằm ở những gì chúng ta nhận được, mà ở những gì chúng ta cống hiến, cho đi. Cô gái nhỏ bé ấy đã chọn con đường quên mình vì lý tưởng cao cả, để lại một bản hùng ca bất tận về lòng yêu nước, đức hy sinh và tinh thần trách nhiệm.
Giữa biển đời xô bồ và hối hả hôm nay, câu chuyện về Liệt sĩ Lê Thị Châm vẫn tỏa sáng như một ngọn đuốc dẫn đường. Từ xóm dưới làng Kim Bảng, nơi có dòng sông quê êm đềm như bài hát có lời ru của mẹ, nơi có bãi Nghè vang vọng lịch sử với truyền thống của cha ông giữ nước, nơi cô sinh ra và lớn lên, tấm gương của cô đã vượt qua mọi giới hạn địa lý, trở thành biểu tượng sống động cho tinh thần yêu nước mãnh liệt và ý chí quật cường của không chỉ của quê hương Kim Bảng, Phú Điền, Nam Sách, Hải Dương, mà đó còn là biểu trưng của khí phách kiên cường của mọi người con dân nước Việt.
Cô nhắc nhở chúng ta rằng, dù nhỏ bé đến đâu, mỗi người đều có khả năng làm nên điều phi thường. Sự dũng cảm, niềm tin và tình yêu đối với quê hương là sức mạnh vô biên giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, để lại dấu ấn đẹp đẽ không chỉ trong cuộc đời mình mà còn trong lòng của biết bao thế hệ. Cô là ngọn hương thơm của đức hạnh, tỏa lan xa mãi, vượt ra khỏi ranh giới của một làng quê nhỏ bé, vươn tới những trái tim đồng cảm khắp mọi miền đất nước. Tên tuổi cô mãi mãi gắn liền với câu chuyện về lòng hy sinh cao cả, là bài ca truyền động lực cho những ai đang bước đi trên con đường phụng sự quê hương, Tổ quốc.
Xin phép được nhấn thêm rằng câu chuyện của Liệt sĩ Lê Thị Châm là một bài ca về lòng yêu nước và sự hy sinh cao cả, nơi tình yêu đôi lứa hòa quyện với tình yêu Tổ quốc. Chị đã sống như một ngọn lửa sáng, để lại niềm tự hào và truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ sau này. Liệt sĩ Lê Thị Châm là biểu tượng đẹp đẽ của một thế hệ, tình yêu quê hương và đất nước Việt Nam xinh tươi đẹp.
Nét thơ về Liệt sĩ Lê Thị Châm với tựa đề “Ngọn Lửa Hy Sinh”
Kim Bảng sinh cô một dáng hình,
Sơn La giữ bước trái tim trinh.
Lửa thiêu thân xác, hồn vẫn sáng,
Chạm mãi lòng người, nét quang vinh.
Truyện kể về Liệt sĩ Lê Thị Châm qua trí nhớ người ở lại
Thay cho lời kết
Hội những người yêu quý mến Làng Kim Bảng, xin phép cùng tất cả con dân quê hương, xin được thắp nén tâm nhang, cầu mong linh hồn cô Lê Thị Châm được yên nghỉ nơi suối vàng, nơi cô mãi mãi trở thành ngọn lửa sáng rực trong lòng người dân Kim Bảng và cả dân tộc. Hình ảnh cô, người con gái nhỏ bé nhưng mang trong mình trái tim lớn lao, sẽ luôn là biểu tượng của sự hy sinh quên mình vì lý tưởng cao cả, vì tương lai của quê hương và đất nước.
Chúng ta kính cẩn cúi đầu trước cô – biểu tượng đẹp đẽ của lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm và tình yêu thương bao la. Sự hy sinh của cô không chỉ là niềm tự hào của gia đình, mà còn là di sản tinh thần vô giá để giáo dục và truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ mai sau. Cô là ánh sáng dẫn lối, là lời nhắc nhở đầy thiêng liêng rằng, sự hy sinh và cống hiến không bao giờ bị lãng quên.
Hội những người yêu quý mến Làng Kim Bảng và tất cả mọi người nguyện giữ mãi ký ức về cô, tiếp tục lan tỏa giá trị của sự hy sinh cao đẹp ấy, để quê hương Kim Bảng mãi mãi rạng danh, để tinh thần yêu nước và niềm tự hào dân tộc không ngừng được thắp sáng qua từng thế hệ. Cô là ngọn lửa bất diệt, là niềm vinh dự của quê hương Kim Bảng kiên cường, truyền thống và tự hào.
HỘI NHỮNG NGƯỜI YÊU QUÝ MẾN LÀNG KIM BẢNG